Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay
Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua
......
[ Trịnh Công Sơn]
Câu hát ấy cứ vang lên trong tôi, vang mãi khiến nhiều khi tôi cứ lẩm nhẩm hát theo mà dường như chẳng ý thức được mình đang làm gì???
Không, tôi vốn không phải là người yêu nhạc, lại càng không biết hát (đây là sở đoản của tôi)
Nhưng, lời bài hát hay quá, nó khiến tôi say mê, và chợt nghĩ niềm vui mỗi ngày của mình là gì nhỉ?
Ừ nhỉ, chẳng cần cao xa đâu, mỗi sáng trước khi đi làm thơm nhẹ vào má em, nói lời chào con yêu.
Và có lẽ thêm cái tin nhắn "anh/em đã ăn gì chưa? nhớ ăn anh nhé..." cũng là một niềm vui rồi em nhỉ.
Niềm vui có lẽ còn là....
Chia sẻ link
Facebook Digg Tweet YahooCác bài đã đăng: